419
category
435844

Vụ cô giáo vả vào má học sinh ở Hà Giang: Bạo hành hay để dạy dỗ?

05/10/2020 10:33

Có thể nói rằng, chưa bao giờ nỗi lo lắng, áp lực từ nhiều phía lại đè nặng lên đôi vai của thầy cô giáo như hiện nay. Đặc biệt là từ khi mạng xã hội lên ngôi, thầy cô giáo có thể bị “tố” trên mạng bất cứ lúc nào mà không hay. Cái thời mà thiên hạ tranh nhau đăng facebook, đăng chậm là thua. Tất tần tật, từ chuyện làng chuyện xóm, chuyện ăn chuyện ngủ, chuyện con cái học hành… đều quăng đầy lên mạng. Con mình đúng sai không cần biết, chỉ cần nghe con kể lại thấy bức xúc là chụp ảnh, quay video đăng lên facebook ngay. Những lúc như thế thì ai, cơ quan nào sẽ đứng ra bảo vệ cho họ đây? Hay để họ tự bơi, tự chìm dưới dòng xoáy dư luận?

Tôi chưa bao giờ bênh vực những trường hợp thầy cô giáo dùng bạo lực đối với học sinh. Vì đó không phải là phương pháp giáo dục hiệu quả nhất, trái lại, đòn roi đôi khi còn phản tác dụng. Tuy nhiên, đối với trường hợp cô giáo H ở Bắc Quang (Hà Giang) vì lỡ tát em học sinh lớp 4 mà phải bị đình chỉ dạy 3 tháng, phạt hành chính 7,5 triệu đồng thì tôi thấy quả thật đau lòng. Quyết định xử lý của Ủy ban nhân dân Huyện như thế là quá nặng, thiếu suy xét thấu đáo, dù hợp lý nhưng thiếu chữ tình. Một quyết định để làm hài lòng phụ huynh, thỏa sự hiếu kỳ của dư luận chăng?

Vị phụ huynh đăng trên Facebook rằng: “Em chỉ ngồi đây và hóng xem nhà trường giải quyết GVCN đánh con em và 5 bạn cùng lớp trong 1 buổi sáng đi học đầu tiên đến lớp như nào. Nếu còn đứng lớp giảng dạy cho học sinh của trường thì em không để yên vụ này đâu (KỂ CẢ BAN GIÁM HIỆU NHÀ TRƯỜNG)”. Thế là Tỉnh chỉ đạo Huyện, Huyện chỉ đạo Phòng, Phòng chỉ đạo trường phải xử lý rốt ráo. Cuối cùng không thấy ai đứng về phía cô giáo? Có lẽ ai cũng sợ ảnh hưởng đến chiếc ghế mình đang ngồi, nên xử lý cho an toàn chăng?

Một cô giáo ở Trường Tiểu học Nguyễn Trãi (huyện Bắc Quang, tỉnh Hà Giang) vừa bị tạm đình chỉ công tác vì tát vào má 1 nữ học sinh, đánh vào tay 5 em học sinh khác cùng lớp.

Các bạn nghĩ sao, chỉ trong 45 phút của 1 tiết học mà em học sinh này đã bị cô giáo nhắc nhở đến 4 lần, nhưng vẫn không cải thiện? Có phải độ lì lợm của em này đạt đến cảnh giới của một học sinh cá biệt rồi chăng? Lớp học chứ không phải cái chợ, hơn nữa em này cũng đã học lớp 4 rồi mà, sao khó dạy đến như thế? Một cái tát vào má học sinh trong lúc quá nóng giận, thiếu kìm chế đó tôi không cho là đúng. Nhưng cũng cần phải hiểu cho tâm lý, nghiệp vụ của thầy cô giáo mà có thể cảm thông. Làm lớn chuyện như vậy thì được gì nào? Thiệt thòi có phải cho con bạn không?

Các bạn cần phải phân biệt giữa đánh đập bạo hành với hành vi dùng đòn roi để dạy dỗ. Hai vấn đề này là hoàn toàn khác nhau và cần phải nhận diện, đánh giá cho đúng bản chất vấn đề. Ở nhà, khi con bạn lì, bạn có đánh đòn không? Vậy, những cái đòn roi đó là bạo hành hay để dạy dỗ? Không phải cái roi, cái vả vào má nào cũng là bạo hành đâu. Chúng ta cần phải suy xét về mức độ nặng nhẹ, tính chất của từng vụ việc. Với 1 cô giáo mà đi xin từng bộ quần áo cũ, vận động từng quyển tập, bộ đồng phục, từng gói mì tôm, ký gạo… để các em học sinh nghèo có cơ hội được đến trường như cô H đây thì tôi không cho rằng cô tát em vì bạo hành đâu. Nhưng vì mạng xã hội có sức ảnh hưởng ghê gớm quá, quyền năng quá nên chỗ dựa duy nhất của thầy cô giáo là nhà trường cũng đã bị bứng mất, đẩy ra xa. Thay vào đó là các quyết định xử lý kỷ luật quá cứng nhắc, vô cảm, thiếu tình người. Sự cứng nhắc, máy móc đó đã để lại hệ lụy gì?

Tôi nghĩ rằng, vị phụ huynh kia chắc là hả hê, khoái chí lắm. Vì mục đích tuyên bố lúc đầu của mình đã đạt được. Với một bà mẹ chẳng cần biết con mình đúng sai, có lỗi gì, nguyên nhân vì sao để bị cô giáo tát mà đã vội vàng tố cáo, hăm dọa cô giáo trên mạng xã hội như thế thì đứa con mình có thật là ngoan không? Dạy con kiểu bắc thang, thả dây cho chúng leo trèo thì đủ hiểu đứa trẻ này được hình thành như thế nào trong gia đình rồi. Tôi cho rằng, cách phản ứng của bà mẹ này quá nóng vội, kém khôn. Mọi việc có thể ngồi lại, giải quyết bằng cách khác, không nhất thiết phải tố cáo đùng đùng trên mạng vậy đâu. Đúng là mục đích của phụ huynh đã đạt được, nhưng em học sinh này sẽ ra sao đây? Cô H đã bị đình chỉ dạy 3 tháng, cô giáo khác đã được bố trí dạy thay. Em học sinh này chắc chắn sẽ không bị tát, bị đòn roi, thậm chí cũng sẽ không bị thầy cô nào nhắc nhở, la rầy nữa. Con của họ sẽ được tự do làm những điều mình thích ngay trong lớp học như đang ở nhà. Lớp học sẽ biến thành cái chợ. Cái chợ không có cảnh bán mua, chỉ có những cái lắc đầu ngao ngán. Có thầy cô nào dám đụng tới “cục vàng” của họ nữa không? Chẳng phải thầy cô giáo ở trường cô lập em ấy đâu, nhưng họ có quyền lo sợ chứ. Một nỗi sợ vô hình đã gây tác động dây chuyền đến toàn trường, huyện, tỉnh và toàn ngành giáo dục cả nước.

Sau sự việc này, tôi thật sự thấy lo khi có nhiều thầy cô giáo tỏ ra rất buồn khi giáo viên giờ đây đã bị tước hết quyền giáo dục và chuyển giao cho phụ huynh học sinh. Phụ huynh ngày nay đã can thiệp quá nhiều vào việc dạy học của thầy cô. Hỏi sao ngày càng xảy ra nhiều vụ học sinh đánh nhau, quay clip tung lên mạng. Rồi học sinh chơi với nhau, xích mích nhau, phụ huynh vào hành hung, đánh bạn học của con ngay tại lớp để dằn mặt. Thậm chí có phụ huynh còn vào trường đánh cô giáo gục ngay cửa lớp, phải đưa đi cấp cứu…

Sâu xa hơn, phụ huynh mà bênh vực con mù quáng thế này thì sẽ dẫn đến việc thầy cô dạy cho xong kiến thức, dạy như phát thóc cho gà ăn, cho hết 45 phút của tiết học rồi về mà chẳng cần quan tâm đến học sinh có tiếp thu không, các em có lắng nghe không… thì đáng lo ngại vô cùng. Đừng biến thầy cô giáo thành những “cổ máy” chỉ có ban phát kiến thức mà không có rèn dạy kỹ năng, nhân cách, đạo đức vì lo sợ bị phụ huynh mắng, nhà trường kỷ luật, bị đuổi việc nếu lỡ chẳng may thiếu kìm chế mắc phải sai phạm nào đó.

Các bạn nhìn đi, lớp học ít nhất là 40 em. Với 40 cái miệng đang muốn được nói, lúc nào cũng chờ chực để phát ra âm thanh, chúng sẵn sàng vỡ òa như cái chợ bất cứ lúc nào. Thế thì có dễ dàng quản lý hay không? Nếu chịu cảm thông một chút, bình tĩnh một chút, hiểu cho giáo viên một chút thì con mình sẽ đỡ thiệt thòi hơn. Giáo viên không nghiêm lớp học sẽ hỏng. Gia đình không nghiêm con cái sẽ hư. Tiên học lễ hậu học văn. Mà cái lễ thì gia đình phải cùng dạy con với thầy cô thì mới mong con mình phát triển thành người được phụ huynh à!

Dương Thùy Trang

* Bài viết thể hiện văn phong và quan điểm riêng của tác giả

Đọc nhiều