Phá đường dây giết mổ heo bệnh cung cấp cho chợ, quán ăn ở khắp Hà Nội
Ngày 9/7, Phòng Cảnh sát Kinh tế – Công an TP Hà Nội đã ra quyết định tạm giữ hình sự bốn nghi phạm: Lê Văn Tươi (31 tuổi), Dư Đình Hợi (41 tuổi), Nguyễn Viết Chiếm (37 tuổi) và Đặng Văn Huy – để điều tra đường dây thu gom, giết mổ heo bệnh, heo chết rồi bán thịt tại nhiều chợ, nhà hàng và quán ăn trên địa bàn Hà Nội.

Theo công an, từ năm 2023, nhóm này mua gom heo ốm yếu, thậm chí heo chết với giá rất thấp (20.000–40.000 đồng/kg). Sau đó, họ tổ chức giết mổ trái phép tại nhà, thường vào ban đêm để né sự kiểm tra, rồi bán thịt tại chợ đầu mối Phùng Khoang, Minh Khai và nhiều quán ăn bình dân.
Ngày 30/6 và 1/7, lực lượng trinh sát phối hợp với Quản lý thị trường, Viện Kiểm sát và Chi cục Thú y kiểm tra gần 1 tấn thịt heo bệnh cùng nội tạng tại cơ sở do Tươi và Thư điều hành. Tại các ki-ốt của Hợi, Chiếm, Kiên, Thao, thu giữ thêm gần 1.000 kg thịt không nguồn gốc, không kiểm dịch. Tổng số tang vật thu giữ đạt hơn 4,300 kg thịt và nội tạng, trị giá khoảng 318 triệu đồng.
Giám sát xét nghiệm cho thấy thịt heo và nội tạng dương tính với virus dịch tả heo châu Phi – loại dịch cực kỳ nguy hiểm và bị cấm lưu thông dưới mọi hình thức.

Theo lời khai, nhóm này mỗi ngày giết mổ khoảng 50 con heo bệnh, thu lợi 70–80 triệu đồng mỗi tháng nhờ bán thịt với giá 50 000–70 000 đồng/kg – rẻ hơn thị trường nhưng vẫn sinh lời cao.
Cơ quan chức năng đã xác định đường dây này hoạt động bài bản, tinh vi với nhiều đầu nậu, công nhân giết mổ, tiểu thương tham gia chuỗi bán sỉ lẻ. Không chỉ vi phạm pháp luật về an toàn thực phẩm, nhóm này làm tổn hại nghiêm trọng đến sức khỏe cộng đồng khi đưa thực phẩm nhiễm bệnh vào mâm ăn của người dân.
Vụ triệt phá đường dây thu gom, giết mổ và tiêu thụ thịt heo bệnh mới đây tại Hà Nội không chỉ là một chuyên án kinh tế thông thường, mà là hồi chuông cảnh tỉnh về mức độ liều lĩnh và tàn nhẫn của những kẻ trục lợi trên sự an toàn của cộng đồng. Trong suốt một thời gian dài, nhóm đối tượng đã mua gom heo chết, heo nhiễm dịch tả châu Phi – loại bệnh cấm lưu thông tuyệt đối – rồi tổ chức giết mổ và phân phối ra các chợ dân sinh, quán ăn, nhà hàng bình dân trên địa bàn thủ đô.

Thực tế cho thấy, nếu không có sự vào cuộc nhanh chóng, quyết liệt và phối hợp bài bản giữa lực lượng công an, quản lý thị trường và thú y, hàng tấn thịt nhiễm bệnh sẽ tiếp tục lọt qua bàn ăn của hàng nghìn người dân mỗi ngày. Hàng chục tạ thịt heo không rõ nguồn gốc, không kiểm dịch, thậm chí đã bốc mùi, được pha lóc và đóng gói rồi bán với giá rẻ hơn thị trường – nhưng cái giá phải trả cho sức khỏe cộng đồng là không thể đo đếm.
Điều đáng nói, đây không phải vụ việc cá biệt. Trước đó không lâu, hàng loạt vụ việc liên quan đến thực phẩm bẩn, hàng giả, thuốc kém chất lượng bị phát hiện và xử lý – từ các cơ sở sản xuất mỹ phẩm, thực phẩm chức năng cho đến những ổ nhóm buôn bán thực phẩm đông lạnh trôi nổi. Những “mặt trận” này dường như chưa bao giờ nguội lạnh. Tuy nhiên, điểm khác biệt hiện nay là mức độ vào cuộc quyết liệt, thường xuyên hơn của cơ quan chức năng – từ cấp Trung ương tới địa phương – cho thấy quyết tâm làm sạch thị trường từ gốc rễ.

Không phải ngẫu nhiên mà Tổng Bí thư Tô Lâm đã nhiều lần nhấn mạnh: “Những gì là thực phẩm, là thuốc chữa bệnh – tuyệt đối không được làm giả”. Đây không chỉ là chỉ đạo mang tính nguyên tắc, mà là mệnh lệnh chính trị đặt sinh mạng và sức khỏe người dân ở vị trí tối thượng. Trong một đất nước đang đặt mục tiêu phát triển bền vững và trở thành trung tâm sản xuất – tiêu dùng hiện đại, không thể tồn tại song song hai nền đạo đức: một bên là những nỗ lực cải thiện chất lượng sống, còn bên kia là những đường dây lợi dụng lòng tin để đầu độc nhân dân.
Việc triệt phá các vụ án kiểu như đường dây thịt heo bệnh không chỉ nhằm bảo vệ người tiêu dùng trong ngắn hạn, mà còn mang tính răn đe lâu dài. Những người vi phạm sẽ bị xử lý nghiêm khắc theo Bộ luật Hình sự sửa đổi, với mức phạt có thể lên đến hàng trăm triệu đồng, thậm chí từ 2–5 năm tù giam. Đây là biện pháp cần thiết để thiết lập lại kỷ cương trong lĩnh vực an toàn thực phẩm – lĩnh vực ảnh hưởng trực tiếp đến từng người dân, từng bữa cơm, từng viên thuốc.
Càng gần dân, càng phải bảo vệ dân. Và bảo vệ dân trước thực phẩm độc hại chính là bảo vệ sự sống. Một chính quyền liêm chính và hành động sẽ không để lòng tham của một số người trở thành lưỡi dao vô hình cắt vào lòng tin của xã hội.
Ngọc Lâm